Theo nhà nghiên cứu Huỳnh Minh, trong quyển sách sưu khảo bắt buộc Thơ xưa với nay xuất bạn dạng năm 1966 thì bao gồm hai thần thoại sau:Khi chưa lên ngôi vua, Nguyễn Ánh vào Nam đang đi qua nhiều nơi ngơi nghỉ vùng châu thổ Sông Cửu long. Một hôm đoàn thuyền của chúa theo sông Hậu vào địa phận thủ bao phủ Trấn Giang (Cần Thơ xưa). Đêm vừa xuống thì đoàn thuềyn cũng vừa cho vàm sông (Bến ninh kiều ngày nay). Giữa đêm trường canh vắng, vọng lại các câu dìm thơ, hò hát, tiếng đàn, giờ sáo hoà nhau nhịp nhàng. Chúa thì thầm khen về một cảnh quan sông nước hữu tình cùng ban cho con sông này cái brand name đầy mộng mơ là gắng Thi giang. Từ từ 2 tiếng thay Thi viral rộng vào dân bọn chúng và đa số người nói trại ra thành đề xuất Thơ. Tên nên Thơ nghe thấy hay cùng đẹp nên được tín đồ trong vùng đồng ý và cùng điện thoại tư vấn là Sông yêu cầu Thơ. Một thần thoại cổ xưa khác cho rằng sông đề xuất Thơ xa xưa ở hai bên bờ dân chúng trồng tương đối nhiều rau cần và rau xanh thơm. Ghe thuyền chở nhiều loại rau cần, rau thơm qua lại giao thương đông vui từ thời điểm năm này qua năm khác. Có thể từ đó tín đồ địa phương call sông này là sông buộc phải Thơm, sau nói trại là đề xuất Thơ.
Đến năm 1876, lúc Pháp chiếm huyện phong phú, lập ra hạt mới thì đã cần sử dụng tên Sông Cần Thơ để tại vị tên mang đến hạt phải Thơ, rồi kế tiếp là tỉnh yêu cầu Thơ.Về nhì tiếng Tây Đô, trước nay chưa xuất hiện một văn bản nhà nước nào phê chuẩn gọi yêu cầu Thơ là Tây đô (Thủ đô miền tây). Tuy nhiên do vị trí địa lý dễ dàng về giao thông, yêu mến mại, công kỹ nghệ cùng cả quân sự chiến lược đều sinh sống turng tâm khu vực châu thổ sông cửu long yêu cầu từ trước đến thời điểm này Cần thơ được coi là vị trí trung trọng điểm của vùng.Theo bài bác báo cần Thơ xưa của nhà nghiên cứu vớt Sơn nam đăng thường xuyên nhiều kỳ trong báo buộc phải Thơ năm 1994 thì từ tháng 2 năm 1919, trên tạp chí nam giới Phong vẫn đăng loạt bài bác du ký Một tháng ngơi nghỉ nam kỳ của ông Phạm Quỳnh. Đây là công ty văn, đơn vị báo trước tiên ở miền bắc bộ vào viếng miền nam. Bài bác báo gồm đoạn viết "Cần thơ tất cả cái vẻ mỹ miều xinh xắn, thật sạch phong quang, thiệt xứng tên làm cho tỉnh đầu miền tây (La capitale de L'Ouest - Tây Đô). Đường phố thênh thang, thành công san sát, những nhà buôn Tây cũng các hơn, tất cả chỗ coi đáng yêu hơn ở dùng Gòn." Chính hoàn cảnh địa lý, kế hoạch sử, gớm tế, văn hóa, chủ yếu trị, văn hóa, xóm hội của buộc phải Thơ đã từng tồn tại, cải cách và phát triển qua những thời kỳ, tạo đại lý để trước nay không một ai bảo ai mà đa số người ở các nơi vẫn hay gọi phải thơ là Tây Đô.